Giã Từ Đắng Cay
Giã Từ Đắng Cay Thấy mưa dầm mà thổn thức đơn côi Gió thổi mạnh vành môi thêm mặn đắng Lật trang giấy trải dăm hàng trĩu nặng Khuây khỏa sầu đằng đẵng trót vương mang Giọt châu buồn rớt mãi khiến xốn xang Anh ong bướm lỡ làng duyên đôi lứa Em hụt hẫng về đâu tìm điểm tựa Thuở một thời thề hứa trọn sắt son Thuyền bấp bênh trên sóng dữ từng đòn Tan tác mảnh héo hon gầy nỗi nhớ Nhành sim tím kết hình tim trong vở Bỗng nhạt nhoà chữ nợ cũng tàn phai
Read More