Trút Mảnh Tơ Lòng
Biển xô sóng vỗ đá rì rầm
Tung toé nước làn phủ lạnh câm
Bọt trắng nhịp nhàng ôm bãi cát
Hoàng hôn bảng lảng khiến trầm ngâm
Tối qua thao thức suốt canh trường
Ngẫm chuyện đôi mình, tủi thấu xương
Nghịch cảnh bày chi sầu não nuột
Tơ đồng lệch mối, xót uyên ương
Cái phận hẩm hiu nghĩ phát rầu
Cũng mai cốt cách mắt bồ câu
Thông minh nề nếp gia quyền quý
Ấy thế mà sao xám đỉnh đầu
Thuyền ngược rồi xuôi chẳng đặng đừng
Nỡ nào đối xử tợ người dưng
Khi tròn quả đập cùng rung chuyển
Năm tháng kề vai, ngọn lửa hừng
Nếu lỡ một mai chim sổ lồng
Dưới trời ảm đạm có buồn không
Hay như lam khói, chiều sương tím
Nghĩa thoáng duyên tàn rải xuống sông!
Rối rắm chỉ hồng, nhạt nắng phơi
Trái tim tan nát chuỗi tơi bời
Tình đây nợ đấy, huyền cầm độc
Đứng ngã ba đường, liệu rẽ nơi
Thôi vậy từ nay cuốn thả dòng
Dẫu đời dâu bể vướng long đong
Ba chìm bảy nổi, cuồng phong bão
Chấp nhận hầu vui thanh thản lòng.
May 5, 2019
Tam Muội