Xác Phàm Vướng Cảnh Chơi Vơi
Ngồi lặng nghe đợt sóng nhịp nhàng đưa
Bọt trắng xoá như vừa tan vỡ mộng
Cuốn lờ lững theo từng cơn gió lộng
Lạc lối vào biển động dạt ngàn phương
Chuỗi âm thầm uống ngụm đắng của Thương
Chợt nhức nhối đoạn trường đang rong ruổi
Trách Nguyệt Lão vung dầu loang lổ suối
Ngăn cách nguồn giữa Cuội với Hằng Nga
Ngang trái khơi trận bão cõi Ta Bà
Phận nhi nữ ngân nga bài tình lỡ
Nếu chỉ rối kết làm chi dây nhợ
Duyên chẳng thành lại nỡ siết ghì nhau
Để trăng non nhạt ánh ủ rũ màu
Rơi tuyết lạnh buốt đau niềm thổn thức
Dãy phiền muộn lắt lư sâu lòng ngực
Chực vỡ oà hậm hực tháng ngày trôi
Thời gian qua chìm thắt thỏm liên hồi
Ai hạnh phúc làn môi đồ mọng thắm
Uyên sánh nhạn vượt muôn trùng vạn dặm
Còn riêng mình ngục đắm mảng sầu lơ
Hoàng hôn buông cảm trống trải tứ bờ
Tay nặng bút vần thơ chùng nguệch ngoạc
Nỗi nhung nhớ xoáy bùng lên toang hoác
Quấn tơ đồng rách toạc vết trầm u
Hè chói chang sao rải rác sương mù
Tiếng hải cẩu gù gù âu yếm chuyện
Luồng se sắt khói lam mờ uyển chuyển
Phải hồn linh quyến luyến chốn tiêu điều?
Chàng cũng vì nghịch cảnh bước liêu xiêu
Hoài ray rứt những chiều lang thang phố
Mang hướng vọng xác phàm giây tao ngộ
Vai cận kề tản bộ dưới bầu thanh.
August 3, 2019
Tam Muội