Còn Gì Luyến Lưu
Hai tuyến đường chẳng thể phối hợp nhau
Bởi vì thế chuyến tàu luôn lệch hướng
Những âu yếm giờ mang nhiều gắng gượng
Chuyện đôi mình vất vưởng mắc đầu non
Bao tháng ngày nghĩ ngợi đến héo hon
Ngắm vầng khuyết đâu tròn soi ảnh nước
Cãi Cha Mẹ đem tơ hồng đánh cược
Dẫu thăng trầm xuôi ngược cũng đành cam
Nhưng nhận gì sau mỏng mảnh khói lam
Khi cơn gió thoảng làm loang loảng vết
Chừ đối diện với muôn vàn mỏi mệt
Lỡ cung đàn mộng kết hẹn trăm năm
Hạnh phúc nào…hun hút tận xa xăm
Sương dày đặc, tối tăm hoài giăng phủ
Chắc chữ nợ cuốn theo dòng cuồng vũ
Hay lững lờ chưa đủ để gầy nên
Khép trang tình buồn, hãy cố mà quên
Duyên há đặng vững bền thôi thì chớ
Khỏi níu kéo, hoa tàn rồi chậu vỡ
Cho giọt sầu nức nở ghịt khoan thai
Bi lụy, kì kèo, uổng phí tương lai
Chia rẽ lối…Để mai nầy gặp mặt
Còn chút luyến, tí lưu, hồn dẫn dắt
Khảy âm vừa dìu dặt xuống buồng tim…
Đêm thẫn thờ cảnh vật bỗng lặng im
Dường nhân loại say chìm trong giấc điệp
Riêng ta mãi trở trăn ôm phần kiếp
Than thở đời, quả nghiệp vốn nào sai.
June 17, 2020
Tam Muội