Khúc Tri Giao
Lạc đến vùng cao một buổi chiều
Sương mù bảng lảng, dạ phiêu diêu
Bậc thang, thửa ruộng, kia rừng trúc
Hun hút Háng Sung…Tuyệt! Mỹ miều
Bỗng vầng xám xịt quyện không trung
Gió thổi, nắng thưa, cảnh mịt mùng
Nghiêng ngả cây sầu buông phiến lá
Đì đùng sấm chớp vọng mông lung
Lúng túng nhìn quanh chẳng bóng người
Nỗi niềm trỗi dậy, nét nào tươi
Cặp chân vội vã bươn triền dốc
Cảm giác hoang mang, héo nụ cười
Làn mưa lắc rắc, lững lờ rơi
Lộp bộp âm vang dộng nón cời
Thoáng chốc trổ mòi, nâng trĩu hạt
Tạo thành trắng xoá…chuỗi chơi vơi!
Rồi luồng ấm áp lạ thường bên
Cố nhướng đôi ngài để ngẩng lên
Vóc dáng phong trần, vai vạm vỡ
Áo choàng lông vũ, mũ đan phên
Mới gặp lần đầu mà tưởng như
Đã thân thiết lắm tự bao chừ
Xập xình trống ngực…Ôi! Êm ái
Giây phút ngẩn ngơ …vẻ thẹn, thừ…
Ngót nghét dăm mùa thu chóng qua
Tri giao huyền diệu rạng trăng ngà
Đêm nay ngắm ảnh, lòng da diết
Hãy đợi Em về, dạo khúc ca…
Mù Cang Chải…ngự mãi trong tim!
June 19, 2020
Tam Muội