Người Của Tôi Yêu
Khắc lụn đèn lu ảo ảnh mờ
Lưng trời bóng nguyệt cũng thờ ơ
Màn đêm lạc lõng, trùm nhung nhớ
Vọng kẻ phương xa…hỏi hiện giờ?
Tay nâng khẽ chạm bức dầu tranh
Ánh mắt thẳm sâu vốn lộng hành
Đã cướp nguyên hồn cô thiếu nữ
Buổi đầu gặp gỡ dưới vòm xanh
Ngọc sáng nhưng sao chứa đựng buồn
Ẩn tàng che giấu giọt ngầm tuôn
Phải chăng vướng mắc đường duyên nợ
Hay nghịch cảnh trần, dai dẳng muôn?
Hiếu kỳ đưa đẩy để rồi thương
Phát giác đằng sau tánh quật cường
Hoài bão nấu nung, lòng thiết thạch
Dẫu ngàn sỏi đá, vạn hàn sương
Chẳng khiến lung lay, chẳng đổi dời
Thuyền nan lạng lướt vượt trùng khơi
Luống khi sấm chớp, bầu rung chuyển
Vẫn vững buồm giương, ngạo nghễ đời
Nhẹ nhàng cốt cách, thanh tao hiền
An ủi, vỗ về, lẫn động viên
Những lúc thăng trầm trong cuộc sống
Là nguồn lực ấy lại luân phiên
Bởi có Chàng yêu, thấu hiểu, chiều
Tự hào, cảm khái, biết dường nhiêu
Bỗng dưng muốn được luôn khờ dại
Nũng nịu, ngu ngơ, vòi vĩnh điều.
May 10, 2023
Tam Muội