Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 94

Dáng thờ thẫn mi dền dứ ngọc
Mắt lim dim, mái tóc đậy vầng
Cơn buồn ngủ, rủ rê dâng
Tĩnh mịch khung tầng, ngoạ giấc nồng cay

Nàng thảng thốt! “Trời bày dâu bể
Rong ruổi chi sương lệ đẫm dòng
Cớ gì vẽ ngọn tuyết xong
Phủ kín cõi lòng, bi lụy giá băng?

Mộng Lang hỡi! Cũng đằng đẵng Thiếp
Luân lạc sầu mà nghiệp chẳng dung
Rèm châu ước buổi tương phùng
Hợp cẩn uống cùng, ly rượu giao bôi

Ngọc đã nát, Thố hồi vô định
Ngẫu ngộ duyên! Vụng tính đến gần
Rộng vòng ôm lấy phu quân
Sao chân nặng bước lần khân vong hồn!

Phút lãng mạn thủa mồn một ấy
Gió hiu hiu mây đẩy nguyệt vàng
Tay siết chặt, ấm áp mang
Nụ đầu lạ lẫm, tiềm tàng xuyến xao

Thoáng bối rối nhận bao cuồng nhiệt
Điêu luyện ôi! Tha thiết nồng nàn
Mộc đào mềm mại dịu lan
Thiên hà bay bổng thời gian tạm ngừng

Vành ướp mật cùng hưng phấn khởi
Khiến trinh nguyên chới với thẹn thùng
Khẽ nguyền vững dạ tình chung
Đất lay núi động trập trùng vẫn theo…

October 23, 2024
Tam Muội