Mộng Cánh Thiên Di
Chiều thơ thẩn lang thang trên phố vắng
Gió rì rào đọt nắng trốn về đâu
Nghe miên man sóng sánh hạt muộn sầu
Mi ứa lệ vành bâu tay ve vãn
Cõi nhân thế vô thường tâm chán nản
Năm tháng dài đỉnh trán lộ vết nhăn
Bao đêm tàn thao thức với băn khoăn
Hoài trăn trở trĩu oằn vai nặng gánh
Tình và nghĩa siết tim côi từng mảnh
Vẹn đạo gìn hầu tránh tổn xát thương
Nhưng éo le cay nghiệt tách riêng đường
Ta đứng giữa can trường luôn giày xéo
Chân lưu lạc gian trần muôn vạn nẻo
Điệu đàn cò khúc réo rắt cưu mang
Muốn quên đi tìm chút óng ánh vàng
Để xoa dịu phũ phàng loang dâu bể
Chốn núi thẳm rừng hoang ta ngạo nghễ
Thỏa tang bồng vơi hệ lụy trần ai
Ngắm hoa rơi thưởng phiến lá thu phai
Lòng thanh thản gót hài ung dung bước
Quẳng lo lắng mối lương duyên đánh cược
Hiếu song thân sau trước phải vuông tròn
Úa dung nhan gầy guộc nét héo hon
Chuỗi ray rứt bào mòn nhành trinh nữ
Lạy Cha Mẹ con nay làm viễn xứ
Gửi lại anh quá khứ luống sụt sùi
Mong mọi người hạnh phúc mỹ mãn vui
Đừng sao lãng ngậm ngùi vì nuối tiếc
Vỗ phành phạch dưới vòm trời xanh biếc
Biển bao la đơn chiếc xoải chim Bằng
Xoá thăng trầm vạn xám bủa kín giăng
Ngoạn phong cảnh cùng trăng giao du hướng.
January 5, 2019
Tam Muội