Bên Đời Nhịp Khúc Khải Hoàn
Miền hoang tịch tiết trời se sắt lạnh
Thiếu vầng trăng huyền ảnh phả dương trần
Vi vu buốt loang dần niềm canh cánh
Chạnh nhớ chàng sóng sánh động chuông ngân
Âm khô khốc rân rân từ ngoài ngõ
Điệu bổng trầm vàng võ chuỗi lắc lư
Tiếng chim cú gừ gừ nương ngọn gió
Sợi tơ đồng chợt gõ những suy tư
Mới hạnh ngộ dường như tình sâu đậm
Theo thời gian chầm chậm lướt mây ngàn
Cây trổ nụ chứa chan mầu hồng thẩm
Đoá tinh nồng bụ bẫm trải quan san
Anh đã đến ngập tràn hương vị ngọt
Hoài say mèm chót vót đỉnh xôn xao
Vui xướng hoạ lối vào gom từng giọt
Suối mặn mà lảnh lót quyện tầng cao
Anh đã đến xiết bao điều kỳ lạ
Chẳng buông lời vội vã của bướm ong
Trong lặng lẽ thầm mong câu vàng đá
Kết duyên lành nhẹ thả nhịp thong dong
Anh đã đến sưởi lòng em ấm lại
Phôi pha sầu trống trải giữa đắng cay
Khâu chấp vá tháng ngày chìm hoang hải
Trao dịu dàng ưu ái thắm thiết say
Anh đã đến dạn dày khung nhật nguyệt
Tỏa canh tàn diễm tuyệt ướp mộng mơ
Vượt qua hết quạnh bờ quên nhiệt huyết
Thay vào toàn tiểu thuyết với vần thơ
Anh đã đến ngẩn ngơ cơn thèm khát
Đêm gọi mời ngào ngạt chốn phòng loan
Xoá nghịch cảnh tân toan đàn ca hát
Mang êm đềm dào dạt ửng mành voan
Mình trỗi khúc khải hoàn anh yêu nhé!
Tô thuyền rồng tay vẽ miếng trầu cau
Ngăn dâu bể nỗi đau vơi khàng khẽ
Ru cõi hồn đời sẽ mãi có nhau.
February 11, 2019
Tam Muội