Trọn Thuyền Duyên
TRỌN THUYỀN DUYÊN (Thơ Hoạ Giữ Nguyên Từ Cuối) Hướng vọng non ngàn dạ ngóng TRÔNG Chiều buông nắng nhạt lắt lay LÒNG Bơ vơ độc tửu nâng ly CẠN Thắt thẻo tâm can khắc khoải MONG Vời vợi phương trời anh thấu HIỂU? Cô đơn trăn trở với bao NHIÊU Nỗi buồn cô quạnh theo ngày THÁNG Đọng khối ưu tư phủ áng CHIỀU Tơ liễu rũ nhành phảng phất ĐƯA Âm u ảm đạm đổ luồng MƯA Cánh hồng rã rượi nghiêng nằm ĐÓ Lác đác xác hoa ngọn gió LUÀ
Read More