Bài Ca Dang Dở
“Nếu đẩy thuyền duyên trôi cửa bể
Hà gieo hội ngộ, chuốc sầu vương!”
Thôi rồi sút chỉ lệch đường bâu
Lạc miếng cau têm xếp cạnh trầu
Ai nỡ đành đưa chim sáo sậu
Để hoa đồng nội chuyển màu nâu
Thuở tuổi hồn nhiên chưa biết gì
Sao bày gặp gỡ lại phân li
Khiến tim héo hắt, đêm rầu rĩ
Hứng hạt sương gầy trên khoé mi
Chuyến đò hôm ấy dưới bầu xanh
Bởi sóng mòng quay, em bị hành
Xây xẩm, mắt hoa, bủn rủn lạnh
Ân cần lo lắng anh ngồi canh
Tình trong thoáng bỗng siết dây thiều
Xa lạ mà như đã dấu yêu
Bẽn lẽn ngập ngừng, tên giới thiệu
Nhịp nhàng tha thiết biết bao nhiêu
Trải qua năm tháng dệt thành đôi
Thấu hiểu tâm tư, khúc lở bồi
Tan vỡ câu thề xưa nhức nhối
Đang tìm một nửa, ướp vành môi
Chẳng ngại trao anh trọn quả hồng
Hẹn, nguyền, đưa tiễn tại bờ sông
Pháo rền, sính lễ tròn duyên mộng
Tía Má thông gia, kết vợ chồng
Chờ đợi mỏi mòn vẫn bặt tin
Hoá công ơi hỡi! Nguyện thầm xin
Một tia mầu nhiệm, niềm sâu kín
Nhưng chỉ tuyết rơi, lặng lẽ nhìn.
September 27, 2019
Tam Muội