Chắc Có Lẽ
Chắc có lẽ chúng ta nên dừng lại
Để không còn trống trải nặng trùm gông
Hoài cô đơn tê buốt nhạt môi hồng
Thôi vướng bận mênh mông vòng cay nghiệt
Chắc có lẽ cuộc tình giông bão siết
Khiến phai mờ thua thiệt bởi dối gian
Mộng chung sàng sao quạnh quẽ nát tan
Tim vụn vỡ lệ tràn qua khoé mắt
Chắc có lẽ nợ luân thường khe khắt
Xuôi tuần hoàn xếp đặt lỗi nguyệt tơ
Thích trêu ngươi gieo trắc trở đôi bờ
Nung lửa gắt hững hờ khơi hạn hán
Chắc có lẽ gối chăn anh nhàm chán
Hay phỡn phè kéo bạn mãi ăn chơi
Hết say sưa tới tiệc rượu gọi mời
Thêm gái gú lả lơi chìm đắm sắc
Chắc có lẽ duyên thời đành phó mặc
Bởi câu thề yêu khắc cốt ghi tâm
Mà giờ đây phải lặng lẽ âm thầm
Ôm chiếu lạnh trầm ngâm luồng tư tưởng
Chắc có lẽ sông đời buông hai hướng
Biết vàng rơi ngất ngưởng cuốn trôi dòng
Em lạc loài riêng độc bước long đong
Nhưng rồi sẽ dặn lòng không tiếc nuối
Bầu loang lổ khói sương chiều rong ruổi
Tình vụt bay treo cuối dãy khung tầng
Dẫu mai nầy lác đác nỗi bâng khuâng
Thì anh nhé! Xoá vầng mây ảm đạm.
July 17, 2019
Tam Muội