Cùng Xây Tổ Ấm
Đông năm nầy lạnh lắm phải không anh
Những giọt nước đọng thành luồng mưa đá
Đất sa mạc bỗng nhiên điều kỳ lạ
Vậy duyên trần, thưa Má với Cha thôi!
Cảm lâng lâng thật ấm áp đêm rồi
Bên lò sưởi cùng ngồi ôn kỷ niệm
Môi ướm nhẹ, vòng tay choàng âu yếm
Lời dịu dàng đã chiếm ngự hồn trinh…
Trời thiếu trăng gió thổi bất thình lình
Kéo mây xám chuyển mình buông tí tách
Nghe băng giá lỏi len vùng huyết mạch
Từng tế bào, ngõ ngách, buốt con tim
Đang cô đơn thì Bậu lại đến tìm
Như thuyền nhỏ lật chìm trong giông bão
Cột buồm gãy quay mòng trên quỹ đạo
Vỡ tan tành chao đảo giữa trùng khơi
Phút nguy cơ Ấy xuất hiện kịp thời
Làm sóng lặng thủy vơi triều rút xuống
Nền xanh thẳm trải tia vàng yêu chuộng
Cảnh hài hoà tình huống bật sang trang
Có đúng chăng! Tạo hoá dẫn dắt chàng
Xua định mệnh bẽ bàng gần nửa kiếp
Nay lảnh lót cung đàn ngân khúc điệp
Luật bù trừ xoá nghiệp kể từ đây
Vững lâu đài mộng ái khéo dựng xây
Chừ chẳng tiếp tróc trầy gian nan khổ
Rạng đỉnh núi ánh bình minh chớm rộ
Thẳng dây trầu củng cố cạnh buồng cau.
January 15, 2020
Tam Muội