Da Diết Cung Đàn
Chiều ra bến vắng ngắm dòng sông
Thấp thoáng đò ngang dạ phập phồng
Mười mấy thu rồi hồn trống rỗng
U hoài da diết dưới tầng không
Heo may lành lạnh lá vàng rơi
Siết trái tim côi những rối bời
Cảnh cũ rêu phong mòn mỏi đợi
Héo hon vóc ngọc tháng ngày tơi
Tiễn biệt anh đi chuỗi nát nhàu
Vấn vương đằng đẵng trỗi niềm đau
Miệt mài trăn trở gầy xương xảu
Đèn lụn sương buông ảm đạm màu
Nhiều khi em muốn vượt trùng dương
Giáp mặt hàn huyên hiểu tận tường
Duyên cớ vì sao lơ đễnh hướng
Bặt tin cánh nhạn mịt mù phương
Nhưng bởi song thân tuổi xế chiều
Cửa nhà bên nớ cũng cô liêu
Làm dâu chưa cưới người đàm tiếu
Bàn bạc ra vô hắt hủi điều
Trời ấy anh xây giấc mộng lành
Hay buồn thương nhớ tủi thâu canh
Chìm nung khói thuốc trong hiu quạnh
Trơ trọi tuyết đong, réo rắt nhành?
Bìm bịp ngẩn ngơ tiếng gọi đàn
Tấc lòng chua xót nỗi ly tan
Xa xăm cách biệt hay tơ rạn?
Vọng cánh chim trời lệ chứa chan.
June 8, 2019
Tam Muội