Du Hồn Mộng
(Thơ Hoạ Giữ Nguyên Từ Cuối Câu)
Thanh thanh nguyệt tỏ trải tầng KHÔNG
Man mát gió thu ửng má HỒNG
Dáng ngọc êm đềm bên gối MỘNG
Xuất hồn nương cánh dạ hương BÔNG
Men theo Thạch động, suối ngân VANG
Trầm bổng du dương khúc điệp ĐÀN
Hồ quyện non ngàn, mờ dốc ĐÁ
Dưới bầu êm ả, sóng lăn TĂN
Líu lo thánh thót tiếng vôi CHÌA
Hồ điệp lưu tình quấn quýt NHAU
Mây trắng lững lờ chầm chậm PHÚT
Song ngư lặn quẫy nước dâng TRÀO
Loã xoã bềnh bồng mái tóc BAY
Thướt tha kiều diễm, nét mi DÀI
Giọt sầu vắt vẻo, nhẹ tay ĐỠ
Lạc bước u huyền, phảng phất SAY…
Rẽ gió lùa mây vượt bóng ĐÊM
Gặp chàng thao thức quạnh bên THỀM
Hồn thương vạn kỷ hằn sâu KHẮC
Nặng nghĩa ân tình se sắt TIM
Mấy niên cách trở ở đường ĐỜI
Cuộc sống dương trần, hạnh phúc VUI?
Tao ngộ chờ mong, nhoà hẹn ƯỚC
Hàn vân nghiệt ngã ghịt khung TRỜI
Hừng đông đỉnh núi đã nhô RA
Thiếp tạm thu hồn về cõi XA
Ẩn hiện mắt môi gầy vóc DÁNG
Xót xa ray rứt…Tình Lang À!
September 4, 2018
Tam Muội