Hồn Thi
Phận nhi nữ ai không từng mơ mộng
Hoạ bức đồ hình bóng một Tình Lang
Quyện trời thu ngắm những chiếc lá vàng
Và đông đến hứng hàng hoa tuyết trắng
Có những lúc bồng bềnh trong hoang vắng
Nghe cơn sầu đằng đẵng tím vành môi
Niềm khổ đau thổn thức khảy liên hồi
Loang cung bậc nổi trôi vòng định mệnh
Có những lúc cảm phân vân lơ đễnh
Vô vị tình khập khễnh giữa mông lung
Bao nhớ nhung da diết đợi tương phùng
Rồi vỏn vẹn mịt mùng dầy sương khói
Có những lúc trái tim chợt nhoi nhói
Nhạt nắng tia, trơ trọi héo rũ cành
Khúc nhạc buồn réo rắt úa vòm xanh
Là rưng rức chòng chành câu duyên nợ
Có những lúc miên man hoài trăn trở
Siết tâm tư rụng vỡ giấc mộng đầu
Lắc lư thuyền ngập sóng vỗ tận sâu
Dõi hướng vọng cau trầu trông thắm đượm
Có những lúc nhởn nhơ nhìn cánh bướm
Hút nhuỵ tàn nghịch ngợm lạnh lùng xa
Dã thảo đang nức nở dưới trăng tà
Giọt vàng võ tơ oà vương nghịch cảnh
Cõi trần thế sợi luân hồi trĩu gánh
Nếu một mai nát mảnh xác thân nầy
Thì vẫn còn lưu lại chút nơi đây
Thơ cống hiến vun xây từ khối óc
Đó là những nâng niu hoài bão bọc
Mượn hồn thi phả ngọc toả ánh ngời
Ngớt thăng trầm khuây khoả lúc chơi vơi
Trải cùng gió tặng đời giây thanh thản.
January 16, 2019
Tam Muội