Kiếp Ve Sầu
Buồn dằng dặc làn môi mặn đắng
Nghe ngậm ngùi trống vắng đìu hiu
Bao nhiêu kỷ niệm chắt chiu
Giờ loang sương khói, riu riu ngọn hồng
Tim thổn thức mênh mông cõi dạ
Xuân trước thềm sao lá vàng rơi
Sợi thương khúc hận rối bời
Hoá công ơi hỡi! Tả tơi dáng hường
Ngày anh đến đào vươn trổ nụ
Dãy ngân hà tinh tú vần xoay
Chim ngân lảnh lót đắm say
Đôi hồn ươm mộng tháng ngày bên nhau
Nay giã biệt tham giàu phụ khó
Câu phỉ nguyền mới đó nhạt phai
Phủ chi tuyết trắng trang đài
Gieo tàng hẩm phận bi ai muộn phiền
Tình chóng dứt hoài miên man tủi
Cuối đường đời thui thủi mình ên
Ngóng trông nuốt lệ trăng lên
Võ vò gió dạt thuyền trên bão nguồn
Chân độc bước mây luồn tâm khảm
Vỗ cánh cò, ảm đạm tầng mây
Khảy đàn chờ điệu ngất ngây
Lời thơ nốt nhạc chưa gầy vội tan
Dòng tiếc nuối lệ tràn dâu bể
Nẻo đi về bóng xế lạnh tanh
Cuốc than dế oán chòng chành
Ve sầu một kiếp mỏng manh trần đời.
April 2, 2019
Tam Muội