Mưa Thu Hoài Cảm
Vạn lý sơn khê cách điệp trùng
Dáng thu tiều tụy ảnh mông lung
Gợi sầu vây kín hồn thu thảo
Ráng đỏ chiều nay bỗng lạnh lùng
Bầu đen ảm đạm gió lung lay
Chiếc lá đầu mùa run rẩy bay
Sợi nhớ miên man tràn tấc dạ
Hắt hiu khắc khoải tím vầng mây
Lầu hiên tí tách giọt mưa thu
Khói quyện hơi sương dãy mịt mù
Rũ rượi liêu xiêu niềm trống trải
Hoa rơi liễu rụng chuỗi hoang vu
Mỗi độ giao mùa lạc lối đâu
Lật trang mực tím đã phai mầu
Tình thơ lưu luyến ngàn năm mãi
Len lỏi trong tim ngấn hạt châu
Thẫn thờ quay quắt mảnh tình ai
Bóng ngả rêu phong u nét ngài
Réo rắt cung trầm dâng cõi mộng
Xa xăm vàng võ quạnh bờ vai
Tình thu lạc lõng giữa dòng tương
Khoảnh khắc tơ lòng quyến luyến thương
Bàng bạc đèn khuya soi ảnh nước
Li ti sóng vỗ nỗi niềm vương…
Mưa Thu da diết diết da hoài!
August 26, 2018
Tam Muội