Ngày Mình Đau Em Sầu Héo Hắt
Khi không Mình bảo muốn đi nằm
Trời chợt mịt mùng bụi tối tăm
Thắc thỏm tơ vò mang trĩu nặng
Cõi lòng gợn sóng, vọng xa xăm
Cô miên lạc lõng ngắm màn đen
Chẳng biết vì sao cổ nghẹn nghèn
Thêm tảng băng hàn tê buốt lạnh
Lan tràn tâm khảm, cảm chưa quen
Bỗng nhận hung tin Mình bịnh rồi
Sững sờ thương xót ngập hồn côi
Nghỉ ngơi tịnh dưỡng mau lành nhé!
Để chí tang bồng hồ hải trôi…
Hai mùa Thu rụng nhịp nhàng qua
Chan chứa uyên ương chuỗi đậm đà
Những sáng trưa chiều đêm khắn khít
Dung hoà khuây khoả mộng thi ca
Trửng giỡn, cợt vui, nô nức đùa
Dăm lần bực dọc nổi chanh chua
Buông lời gắt gỏng vơi hờn dỗi
Thịnh nộ, phũ phàng, tình bán mua
Giày xéo con tim đến vỡ nhàu
Hững hờ ngoảnh mặt, giấu niềm đau
Bất cần, chì chiết, năng sừng sộ
Kéo úa nhành sen, khô cạn bàu
Chén đũa khua hoài lại vấn vương
Một giờ thôi gặp rót thê lương
Tương tư buồn bã, chùng se sắt
Hụt hẫng chơi vơi giữa đọan trường…
Mảng trắng khuya nay thiếu bóng hình
Dấu yêu vạn kỷ, dạ rung rinh
Liễu buông ủ rũ, trăng rầu rĩ
Gió hỡi! Mây ơi! Nhắn tới Mình.
July 25, 2019
Tam Muội