Nhánh Cỏ Lạc Loài
Bèo mây gặp gỡ chốn điêu linh
Biển rộng sông sâu hẩm phận mình
Khoảnh khắc chia lìa đau siết quả
Mảnh tình chấp vá quấn khang ninh
Lạc ách cửa trần chuốc đắng cay
Mày thanh tơ liễu rớt lưu đày
Hương sen nhiễm tục, buông đàn thán
Én nhạn long đong trọn kiếp này
Buồn bã lẻ loi giữa dặm trường
Chàng đi để lại vết nhàu thương
Cỏ chiều gió lướt, thiếp cô quạnh
Núi lạnh mưa dầm, phủ lệ gương
Xót xa day dứt phút phân kỳ
Thổn thức sững sờ tiếng biệt ly
Pháo đỏ trải đường, vui vọng tộc
Niềm riêng lấp mộ, bước Vu Quy
Trầm lặng xuôi dòng cứ cuốn trôi
Thanh xuân vội vã đốm đồi mồi
Hồn nhiên tuổi ngọc tàn khô cạn
Giọt nước lưng tròng, nhạt cánh môi
Thời gian lã chã cũng khô dần
Hứa hẹn đủ điều để lụy thân
Đai nghiến loạn ngôn nào biết được
Tháng ngày héo hắt động chuông ngân
Cao xanh ơi hỡi thấu chăng lòng
Yêu vỡ tách nguồn ngọn tuyết phong
Đứt đoạn nhân duyên sầu vạn cổ
Mãi hoài rượt bắt, dĩ đô vong.
April 17, 2019
Tam Muội