Nợ Anh Nửa Mảnh Trăng Ngà
Mưa nặng hạt ngoài trời phấp phới
Buồn cô đơn nghĩ tới Hồn Thương
Mấy trăng đằng đẵng ven đường
Âm thầm thao thức vấn vương tơ đồng
Chuỗi quạnh quẽ mênh mông trăn trở
Đợi đoá quỳnh rộ nở trong đêm
Du dương thưởng nguyệt bên thềm
Say làn hương ngát dịu êm phả tầng
Chuỗi năm tháng lâng lâng tấc dạ
Mộng gật đầu chịu gả cho anh
Thôi rơi khắc khoải chòng chành
U hoài se sắt vòm xanh mỏi mòn
Chuỗi tan nát héo hon ngất ngưởng
Lam khói sầu vẽ tượng hình Ai
Huyền mơ ẩn hiện trang đài
Mượt mà suối ngọc dáng mai nhẹ nhàng
Duyên nghịch cảnh phũ phàng chữ phận
Anh cam tâm lận đận riêng mình
Không lời than oán lặng thinh
Hỏi han săn sóc dẫu linh lung luồng…
Chuông điện thoại cắt nguồn suy nghĩ
Âm ngọt ngào tỉ mỉ lo toan
Tiếng cười giọng nói hân hoan
Giấu niềm ngang trái đa đoan dãi dầu
Ôi da diết! Vì đâu nên nỗi
Lạc chim Bằng nhức nhối con tim
Người trông kẻ đợi mãi chìm
Sâu dòng tang hải, mò kim đáy hồ.
December 24, 2018
Tam Muội