Nợ Ba Sinh
Tiếng gà gáy rền vang khoe dáng
Lưng chị còng khệnh khạng đông tây
Gánh khoai oằn trĩu vai gầy
Nhọc nhằn cam chịu xước trầy thịt da
Chân ngóc ngách lân la làng xóm
Điệu bồn chồn thắc thỏm lo âu
Giang hồ tới hỏi tiền xâu
Nợ nần vốn lãi, dạ khâu não nề
Ánh hừng hực mồ kê nhễ nhại
Chiếc nón cời che mái đầu xanh
Thời gian tuyết đã xuyên mành
Lơ phơ sương trắng, nửa khoanh búi tròn
Đời lam lũ héo hon tần tảo
Chuỗi ốm đau lảo đảo gập ghềnh
Gượng vì cuộc sống bấp bênh
Dầm mưa dãi nắng mông mênh đường trần
Hôm hàng ế lệ mân rơm rớm
Biết chiều nay…xót dợm nghẹn ngào
Mẹ già em dại lao đao
Bốn mấy xuân đào vẫn vậy cút côi
Vẻ phờ phạc từng hồi phủ lấy
Sắc hương nồng tuổi dậy thì qua
Có vài anh mến la cà
Bởi chị thật thà thắm nét mặn duyên
Từ chối khéo đổ quyền Cha Mẹ
Nhưng tận lòng đâu nhẹ song thân
Quê hương lửa loạn cơ bần
Nào riêng rẽ sáo khúc ngân vui mình
Kiếp lận đận bình sinh chịu khổ
Thương chị nhiều Em phổ áng thơ
Ân sâu nghĩa nặng ủ bờ
Bể dâu rụng trái, ngẩn ngơ nỗi niềm.
May 7, 2019
Tam Muội