Phù Sinh Mộng
Treo ánh nguyệt lung linh đọt liễu
Gương mặt hồ ửng chiếu vạn tia
Mà như đáy dạ đầm đìa
Giá băng phủ kín, tường kia đổ dài
In chiếc bóng cốt mai một nắm
Đoạn phù trầm gửi gắm sao đang
Đắng cay duyên phận lỡ làng
Mảnh hồn mục vữa nặng mang tơ vò
Sáng chớm nhú trưa co ro trụi
Mới đó mà cát bụi trần ai
Thân trơ rớt xuống tuyền đài
Hư hao vỡ vụn vác vai khổ sầu
Há tránh khỏi bể dâu rộng mở
Kiếp muộn phiền trăn trở hoài thâu
Cau xanh têm với bã trầu
Lạc cung gá nghĩa, cạn dầu cô miên
Mơn tuổi ngọc vợ hiền sớm tối
Nay âm dương rẽ lối chia đường
Điệu buồn da diết thê lương
Đàn trơ vội gãy lược gương chóng mòn
Sương bạc trắng khóc con khuất dạng
Lụ khụ còm ngoại ráng tiễn đưa
Cháu về huyệt lạnh chiều mưa
Tuổi già côi cút lại thừa lá lay
Đấng tạo hoá đọa đày cảnh thế
Khiến chị Hằng đổ lệ lâm râm
Áng mơ bảng lảng âm thầm
Khổng Tang mộng cõi, chơn tâm nhiệm mầu!
March 26, 2019
Tam Muội