Ray Rứt Trời Thu
Canh khuya lành lạnh gió vi vu
Nắng Hạ qua rồi khởi sắc Thu
Vầng khuyết lập lờ treo đỉnh núi
Màn đêm u tịch dãy sương ru
Thu về héo hắt buổi ly tan
Những chiếc lá xanh nhuốm võ vàng
Ray rứt nỗi niềm đau quặn thắt
Nhớ nhành hoa sữa hứa tào khang
Đã mấy Thu rồi Thu lại qua
Nhành hoa ủ rũ sắc phai nhoà
Người đi gom cả bầu thương nhớ
Viễn xứ chạnh lòng phút xót xa?
Suy tư thao thức hứng trăng phai
Da diết miên man giọt vắn dài
Tưởng vọng nửa hồn xây giấc điệp
Mịt mùng diệu vợi bóng hình ai
Có phải vì Thu lá chẳng xanh
Hay vì ngăn cách lá long lanh
Hồn thơ trải bút len sầu lắng
Nhạt chuỗi u hoài quạnh vắng tanh.
August 25, 2018
Tam Muội