Réo Rắt Cung Đàn
Bầu xanh nguyệt tỏ gió heo may
Lữ Khách bồ đào nâng chén cay
Em sẽ giải bày niềm uẩn khúc
Thê lương da diết tiếng đàn đây
Mãi tận phương trời xứ Bạc Liêu
Mái nghèo tranh vách lá liêu xiêu
Quanh năm quần quật cơm không đủ
Vất vả mẹ cha sáng tới chiều
Chị em đùm bọc yêu thương nhau
Chia xớt ngọt bùi san sẻ đau
Chị Cả bôn ba cùng xóm chợ
Mưu sinh tần tảo với mâm rau
Rồi một ngày kia cảnh lá lay
Mưa cuồng bão tố mịt mù mây
Dập vùi mái ấm nơi cư ngụ
Thất lạc thâm tình, thống khổ thay
Bềnh bồng trôi nổi phước ơn trên
Ông cụ thuyền nan cứu vớt lên
Chạy chữa thuốc than và dạy dỗ
Học đàn kiếm sống, kiếp lênh đênh
Ký ức u hoài hằn trí não
Nhặt khoan nốt nhạc trải cung đàn
Lạc cha mất mẹ trần ai khổ
Thất thểu bơ vơ nhuốm bẽ bàng
Tay gẩy cung xề bật tiếng ngân
Não nề réo rắt xót đơn thân
Ngậm ngùi thân thế âu sầu tủi
U uất so dây búng vọng tầng..
Nhấn phím sầu vang thấu đoạn trường
Trải lòng xin gửi khách ngàn phương!
July 8, 2018
Tam Muội