Tâm Sự Với Chồng
Đêm chực chờ nơi gác tía chơ vơ
Vóc rũ rượi, thẫn thờ trong suy nghĩ
Trời uyển chuyển sắp sang mùa hạ chí
Sao khơi mào, ngộ vị chuỗi giá băng!
Nỗi niềm riêng chẳng có thể đãi đằng
Ôm gối mộng nhỡ đăng trình lệch hướng
Câu ấp lạnh quạt nồng đôi loan phượng
Hạnh phúc tràn trề, dưỡng bấy năm nay
Bỗng phôi phai, thấp thoáng khúc đoạ đày
Chỉ nhặt nhạnh những giày vò tâm khảm
Kéo giấc ngủ chập chờn muôn ghịt bám
Nằng nặng lòng ảm đạm phủ hoang mang
Dường thật lâu thiếu ngọt mật của Chàng
Vòng tay ấm áp, càng xa diệu vợi
Bờ khoảng cách ngăn chia nguồn hồ hởi
Nước hững hờ, rộng nới giữa đôi tim
Bóng cô đơn bị ngọn sóng nhận chìm
Dòng gượng ép như kim châm muối xát
Lửa hưng phấn, tắt dần hương dào dạt
Trăng liễu vờn… Há đạt đỉnh Vu Sơn
Trút cạn đây! Nào phải để giận hờn
Vì em sợ thuyền đơn vào cửa bể
Sương dày đặc sẽ bao trùm cung quế
Đem canh dài rót lệ với đau thương
Trâm gãy bình rơi, đúc kết khôn lường
Rồi hục hặc uyên ương đành rẽ lối
Đứa con nhỏ đã làm chi nên tội
Chuyện chúng mình chớ vội vã nghen anh?.
April 14, 2023
Tam Muội