Thương Cha
Vô tình con đọc được lời Cha
Đã khiến bầu đen toả ánh tà
Trời chớm giao mùa se sắt lạnh
Nhưng lòng ấm áp trỗi ngân nga..
Hoàn cảnh khó khăn của thuở xưa
Bão giông thảm khốc mãi hoài mưa
Thất mùa cộng thuế cao nông nghiệp
Vất vả thân cò réo rắt đưa
Tần tảo sớm chiều với ruộng nương
Dãi dầu mưa nắng tóc pha sương
Cả đời lam lủ nào than oán
Lầm lũi gian lao trải dặm trường..
Con trẻ đêm rồi nghe tiếng ho
Khặc khằng xen kẽ, nét buồn xo
Xưa Cha thống khổ lo cơm áo
Vóc thể bào mòn gầy ốm o
Quặn thắt cõi lòng tiếng héo hon
Công Cha dưỡng dục sánh bằng non
Vuông tròn sau trước, nhà êm ấm
Tất cả hy sinh vì chúng con
Trằn trọc lặng ngồi bên mảng trắng
Đăm chiêu nghĩ ngợi cảnh long đong
Khẳng khiu xương xẩu tay lau lệ
Đau nhói tim hồng, Cha biết không?
Con đã lớn khôn cũng trưởng thành
Nay dang cánh rộng dưới vòm xanh
Mang tia nắng rụng miền sa mạc
Phủ xuống gia trang, hạnh phúc lành
Cánh én nhỏ vượt muôn trùng biển cả
Gom ánh vàng về phả lối gia trang!
August 21, 2018
Tam Muội