Tình Xuôi Năm Tháng
Năm tuổi mười hai Cha dọn nhà
Sài Gòn thẳng tiến xóm làng xa
Láng giềng bịn rịn sầu vương mắt
Tàu khói hụ còi, tiễn biệt ga
Xứ lạ ngỡ ngàng huyện Hóc Môn
Định cư vào một buổi hoàng hôn
Dì Hai để trọ trên căn gác
Chật hẹp không gian, bốn kẻ dồn
Anh ở cạnh bên len lén nhìn
Thoáng điều nghĩ ngợi, gật gù tin
Rồi xoay thả gót hình hun hút
Dáng vẻ phong trần ấn tượng in…
Ngấp nghé vầng dương, thoảng ngọn lùa
Tay luồn mái tóc bồng bềnh xua
Chen qua rẽ lại thắt thành bím
Lúng liếng ngọc nai anh cợt đùa
Ngập ngừng lí lắc bắt đầu khơi
Nét mặt điển trai ướm mở lời
“Ấy muốn cùng anh đi dạo phố”
Hay là ăn sáng kế rong chơi?”
Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ rồi
Khiến hồn lơ lửng quyện mây trôi
Thẹn thùng má ửng hây hây đỏ
Nhi nhí cảm ơn ngúng nguẩy môi…
Dĩ vãng chiều nay chợt hiện về
Khi cầm tin nhắn tận miền quê
Thương thương bút chữ, ôi xao xuyến
Bỗng bụi mưa giăng quạnh tứ bề.
July 23, 2019
Tam Muội