Uyên Ương Rã Cánh
Bên ánh đèn leo lét của măng sông
Thân rã rượi tơ đồng buông lạc phím
Gắng trải bút mà nghe hồn chết lịm
Cánh thư lồng mực tím bỗng nhoà phai
Bốn thu vàng vui hạnh phúc cùng Ai
Những hứa hẹn tương lai đầy dự tính
Yêu tuyệt đối cuộc tình nay quyết định
Hướng xuôi nguồn sẽ vĩnh viễn kề nhau
Dẫu đất bằng dậy sóng bọt trắng phau
Cũng không chuyển gam màu trăng ửng nước
Đem tấm mẳn, thuỷ chung vào đánh cược
Bão giông nào phá được mạn thuyền duyên
Ngỡ hồng tim thoả ước mộng phỉ nguyền
Dù nghịch cảnh, truân chuyên hề nao núng
Dưới bầu ngọc bích, hoà đôi long phụng
Lượn non ngàn, thung lũng ruổi rong chơi
Có ngờ đâu sấm sét động khung trời
Mẹ muốn cháu…Hổi ơi! Làm sao thể?
Vốn tha thướt lụa là tô cung quế
Nhưng sau rèm chễm chệ bức tường cao
Thôi hết rồi! Ngọn gió giật chênh chao
Tung phiến lá lộn nhào trên thềm vắng
Anh ngoảnh mặt phũ phàng câu chúc tặng
Ôi nhói lòng! Mặn đắng đẫm vành môi
Tội lỗi gầy chi, nhặt chuỗi dập nhồi
Hoa tan tác lặng trôi vùng biển cả
Một lần trót, suốt đường ôm thoá mạ
Quặn nỗi niềm lã chã giọt thâu đêm…
“…Khi anh đã phụ lòng em, nỡ phụ lòng em
Đau thương anh để lại xót xa vô vàn
Chỉ là bội ước những lời hẹn thề mà lòng tái tê…”
July 1, 2020
Tam Muội