Văng Vẳng Khúc Tâm Giao
Đêm sắp tàn Cúc điện thoại bảo em
Rằng anh đã say mèm nơi tửu quán
Đang lúc xỉn trút niềm riêng với bạn
Mà bấy lâu tạo bản nhạc trữ tình
Cô đơn buồn dưới bóng nguyệt lung linh
Đốt khói thuốc vẽ hình người yêu dấu
Dù năm tháng lững lờ sao Bắc Đẩu
Mây vô tâm thì nẫu cũng lạnh lùng
Nghe những lời như gió cuốn giật tung
Làm rung chuyển chuỗi cùng Ai khờ dại
Tuổi niên thiếu sởn sơ đùa thoải mái
Ngắt hoa nhài kết lại kẹp tóc bay
Trống tan trường cổng đợi nắm bàn tay
Thưởng ngan ngát, lá lay, chiều nắng xuống
Lắm buổi chạy theo chân từng thửa ruộng
Bắt cua còng rau muống phụ Mẹ Cha
Rồi định cư xứ lạ vẫn đậm đà
Nhưng duyên nợ ngân nga câu bồi lở
Nào có thể dối lòng về làm vợ
Bởi gương xưa… rạn vỡ trái tim hồng
Lầm lạc đường cát bụi dính nhành bông
Trăng thuở ấy nay không còn vành vạnh
Nước từ giếng chẳng trong veo lóng lánh
Chim bung lồng nhặt mảnh xước đớn đau
Viết đôi dòng chừ thắt quặn lệ lau
Đừng mở cửa! Vì nhau xin cố gắng
Xua ý nghĩ chớ ưu hoài trĩu nặng
Để cuối đời văng vẳng khúc tâm giao.
March 11, 2020
Tam Muội