Xa Rồi Kỷ Niệm Dấu Yêu
Nâng rượu mừng chúc phúc bạn “cố giao”
Lại bỗng thấy nghẹn ngào loang ngập quả
Luồng khí quyển chực trùm khơi băng giá
Dải ngân hà nay đã vắng vào đêm
Lặng lẽ rời rón rén gót nhẹ êm
Giờ hụt hẫng vai mềm mang nặng trĩu
Tìm đâu nữa hương xưa thời nũng nịu
Nhoi nhói lòng bám víu mỗi bước chân
Văng vẳng hoài vi vút giọng sáo ngân
Bài não nuột rót lần xuyên tâm khảm
Trời xuân sắc sao giăng ngàn mây xám
Khiến không gian ảm đạm đến lạ thường
Cứ ngỡ rằng chỉ mối dệt uyên ương
Nuôi hoài bão dặm trường luôn tiếp nối
Vậy mà gió lạnh lùng mau thay đổi
Rẽ sang miền khác thổi phiến lá bay
Nào khiên trì ước thệ sẽ chung tay
“Đồng cam cộng khổ”, cày lâu, gánh vác
Dẫu góc bể, cuối trời, hay loạn lạc
Chẳng thể lìa bởi tạc dạ khắc sâu
Lời còn đây…chừ ngấn lệ cung sầu
Chim đơn lẻ về đâu khi chiều tím
Nghe rụng vỡ trái hồng đang ngất lịm
Đứt dây xề bật phím đoản tình ca
Con đò nghiêng ngả, dưới bóng xế tà
Có kẻ sĩ xót xa phần duyên số
Hoa đỏ thắm trên lưng đồi nở rộ
Thôi tránh đường, nhường chỗ để vượt qua.
April 9, 2020
Tam Muội