Bầu Bạn Bên Buồn
Đời cô độc có Buồn, Ta bầu bạn
Hoài u hoài uống cạn chén tương tư
Ánh nghiêng nghiêng vóc hạc thuỗn lừ đừ
Tà huy tím ngất ngư treo mành cửa
Buồn sâu lắng siết tim Ta tan vữa
Động mạch sầu chết nửa mảnh hồn đau
Niềm liêu xiêu buông ủ rũ dàu dàu
Để đêm đến nát nhàu vây cung thảm
Buồn lạc lõng dưới màu Thu ảm đạm
Nhặt lá vàng thương cảm trĩu oằn vai
Nghe gió than sương đọng lại gót hài
Chân nặng bước trải dài trên đường phố
Buồn vất vưởng khi Xuân đào nở rộ
Nhìn gái trai tuổi độ khoảng trăng tròn
Tặng nụ hồng tha thiết quyện vành son
Còn Ta quặn lối mòn riêng mình đếm
Buồn thắt thẻo tuyết Đông trùm chăn nệm
Lạnh khuê phòng mặn nếm giọt tình rơi
Lòng giá băng trăn trở dạ rối bời
Âm vang vọng tả tơi từng nhịp gõ
Buồn sóng sánh Hạ về tô phượng đỏ
Nắng rực nồng giục vó giữa đồng hoang
Bãi thênh thang vắng tiếng sấm ềnh oàng
Ngựa ngã quỵ máu loang miền cằn cỗi
Buồn gặm nhấm ôm ghì Ta mỗi tối
Buồn thủy chung nào dối trá hững hờ
Không có Buồn chẳng thể rót vào thơ
Đắng hạt đắng lững lờ trôi năm tháng.
July 30, 2019
Tam Muội