Đoản Khúc Chơi Vơi
Lật trang giấy trắng phau nguệch ngoạc
Mực khô ngòi xuệch xoạc chẳng ra
Ngả nghiêng nét chữ gạch, chà
Hồn thơ tắc nghẽn, ráng tà khuất đâu?
Trời chạng vạng mây sầu xám kịt
Vắng tiếng chim ríu rít gọi bầy
Ngọn lùa úa lá lìa cây
Sắc mầu u ám điệu nầy đổ mưa
Nhìn trái điệp đong đưa mảnh khảnh
Chợt chạnh lòng sóng sánh tâm tư
Truân chuyên hẩm phận lừ đừ
Cô đơn lẻ bóng nát nhừ Ai hay
Nỗi cảm thán đọa đày trần thế
Đời bạc đen khơi lệ chán chường
Cạnh tranh giành giật nhiễu nhương
Điểm dừng cát bụi vô thường há chi?
Gom được mất những gì gầy dựng
Mảng phù vân điêu đứng linh hồn
Bao la trong cõi càn khôn
Phù trầm ngụp lặn xảo ngôn lạnh lùng
Ta hụt hẫng mông lung trùng điệp
Sự lạc loài một kiếp đa mang
Đành đem tâm sự trải hàng
Lồng vào thi phú nhịp nhàng ải qua
Trí mệt mỏi Ta Bà ngao ngán
Ngựa quỵ chân bỉ ngạn bao trùm
Miệng đời cay nghiệt như khum
Âm thầm giũ bỏ bấy lùm bòng bong
Để nghe thác cuộn dòng biển cả
Dãy bềnh bồng êm ả chiều buông
Đồng xanh, nước biếc, gió luồng
Hơi sương ngan ngát, hồi chuông vọng về
Ngắm ánh toả bốn bề man mát
Tiếc chi thời mạt sát ngoạ khiêu
Huyễn phần vô thực liêu xiêu
Thôi thì vụng bút phiêu diêu tháng ngày.
August 12, 2019
Tam Muội