Tháng Mười Nhung Nhớ
Tháng Mười về ngọn gió thổi lao xao
Sa mạc đón rì rào cơn bong bóng
Cây hớn hở, nhởn nhơ cành hoa đọng
Ngàn lung linh toả óng ánh sắc màu
Đậu tre già cặp én rỉa lông nhau
Mưa chóng tạnh trắng phau vầng mây lửng
Trên đỉnh núi tia vàng đang khập khựng
Nơi hiên lầu tay hứng lọn mát rơi
Chợt rưng rưng huyết mạch luống bời bời
Mắt hướng vọng phương trời xa diệu vợi
Nỗi thấp thỏm khiến tơ lòng nghĩ ngợi
Nhớ nhung nhiều chới với giữa không gian
Dấu Yêu ơi! Hạt lệ bỗng nhiên tràn
Tức hữu cảnh chứa chan niềm u uẩn
Buổi tao ngộ tưởng chừng xuôi sóng thuận
Rợp cánh đồng hí tuấn mã vó tung
Nào ngờ đâu chưa nở đoá tương phùng
Đã vội vã mịt mùng treo giông bão
Để đôi quả tim hồng kêu xệu xạo
Đếm canh tàn nhốn nháo chuỗi vấn vương
Tha thiết yêu mà vướng phải đoạn trường
Chẳng hờ hững vẫn gương mờ bụi bẩm
Trơ ánh nguyệt lẻ loi hoài gặm nhấm
Nghẹn cô đơn gối đẫm giọt đau tình
Tháng Mười về quyến luyến sợi rung rinh
Nghe lỗi nhịp xập xình bao thổn thức
Giở trang giấy bút nghiêng soi dòng mực
Khuây khoả sầu thẳm vực cố vượt qua.
October 15, 2019
Tam Muội