Dòng Sông Và Nỗi Nhớ

Nắng vàng trải nhẹ lớp pha lê
Mỏng mảnh lăn tăn gợn tứ bề
Mây nước bồng bềnh trong tĩnh lặng
Nghe chừng thanh thản chợt vân vê

Lững thững nhặt lên những vỏ sò
Thượt dài bởi sóng bạc so đo
Đánh phơi trơ trọi trên ghềnh đá
Tháng mãn năm tàn hoá bụi tro

Cảnh vật thiên nhiên vẫn nối dòng
Tuần hoàn luân chuyển nhịp nhàng rong
Khi tan khi hợp khi chùm rối
Chốc lát cũng rồi…một kiếp xong!

Loáng thoáng đong đưa ký ức nào
Đó hàng dương liễu bỗng xôn xao
Đây xe tấp lại cùng hoa liểng
Kết tặng mái huyền…ôi cố giao!

Bây chừ cuộc sống Ấy mần răng
Hạnh phúc nhân duyên, có đãi đằng
Ôn Mệ thảnh thơi mừng tuổi hạc
Gia đình ấm cúng chuỗi thung thăng?

Hay đang ngụp lặn bến sông đời
Trách nhiệm vai oằn đến tả tơi
Há nửa chữ than nằm cửa miệng
Luôn cười che giấu nỗi niềm khơi?…

Ngọn gió ơi hời…đậu xuống đây
Giùm ta nhắn gửi tâm tư nầy
Hãy chầm chậm phả làn man mát
Cho kẻ phương trời…thoả phút giây.

April 23, 2020
Tam Muội