Lặng Lẽ Với Dòng Trôi

Chiều buông khởi sắc tím hoàng hôn
Cõi dạ ưu tư sóng dập dồn
Ảo não nét ngà bờ mắt nhạt
Quạnh rèm phảng phất chuỗi vô ngôn

Đọc dòng bộc bạch của hồn thương
Đã khiến con tim rướm giọt hường
Ngày tháng bên nhau nồng thắm thiết
Giờ đây nghịch cảnh mối tơ vương

Tạo hoá bày chi cảnh lá lay
Hữu duyên hội ngộ luống trần ai
Trăng chưa toả sáng sao trăng lặn
Trả lại không gian sẫm ngập đầy

Số phận hẩm hiu thắt thẻo đời
Duyên trần dang dở bóng chơi vơi
Rêu phong phủ kín u đường mộng
Sóng gợn gió luồn giông bão khơi

Hiếu tình dầu dãi mãi đeo mang
Sa mạc cằn khô bụi cát tràn
Câu hẹn rã rời trôi vạn nẻo
Phím chùng cung bậc rũ tơ đan

Lồng lộng dập dìu ngọn gió hanh
Lá tơi lác đác xác lìa cành
Phỉ nguyền chẳng đặng, hàn sương lạnh
Nợ gánh tang bồng ôi mỏng manh

Thôi thì quạnh quẽ kiếp đơn côi
Nghĩa cách tình ngăn, ngăn cách rồi
Thuyền ngược phiêu diêu, đôi ngả rẽ
Em mình lặng lẽ với dòng trôi.

August 18, 2018
Tam Muội