Dư Âm Hồn Thơ

Nầy Tam Muội! hãy nghe ta nói
Tánh của nàng có thói hung hăng
Giận ai là muốn sang bằng
Sát khí đằng đằng há sợ trời cao

Nầy Tam Muội! xuyến xao trọn trái
Đã yêu rồi đậm mãi tận tâm
Gom thương góp nhớ âm thầm
Trăn trở đêm nằm thao thức dệt mơ

Nầy Tam Muội! khù khờ phải biết
Quả tim nàng lại thiệt mỏng manh
Tổn thương tấc dạ chòng chành
Trách đời đen bạc long lanh vắn dài

Nầy Tam Muội! vọng hoài tư tưởng
Trải mộng mơ ở ngưỡng tình yêu
Nghiêng chao khi gió thoảng chiều
Nhìn cánh sáo diều cũng thả hồn theo

Nầy Tam Muội! cảnh nghèo thương cảm
Rút ruột gan lệ thảm canh trường
Xót người lận đận tai ương
Bể dâu trần thế đoạn trường phải qua

Nầy Tam Muội! đào hoa cũng lắm
Nhưng vẹn lòng chỉ thắm sắt son
Sơn khê cách trở mỏi mòn
Nghịch cảnh vẫn còn yêu đậm hơn xưa

Nầy Tam Muội! sao chưa xuất giá
Hay đợi chờ người đã hẹn em
Ngọt hương rót mật bên rèm
Để hồn Lãng Tử êm đềm lâng lâng

Nầy Tam Muội! cõi trần ta đến
Dìu nàng vào mộng bến thiên thu
Đưa tay hứng trọn sương mù
Lau khô mắt lệ, thuyền du biển trời

Nầy Tam Muội! sao dời vật đổi
Ta nguyện lòng chẳng dối nàng đâu
Văn thơ xướng hoạ canh thâu
Thượng uyển Nguyệt Lầu thắm thiết có nhau.

June 22, 2018
Tam Muội