Yêu Thay Khúc Điệp Lỡ Làng

Thiếp yêu thần thái toát ngời ngời
Diện mạo trưởng thành điềm tĩnh khơi
Lịch lãm gọn gàng thân thiện vẻ
Chữ điền góc ngạnh khiến hoa rơi

Thiếp yêu ngọc biếc khoé thu ba
Gờn gợn long lanh ửng nguyệt tà
Lặng lẽ, u buồn, sâu lắng đọng
Nửa cười linh hoạt, nửa châu sa

Thiếp yêu mái tóc nhuộm phong trần
Lấm tấm tuyết bờ trải suối ngân
Dày dặn bềnh bồng che lửng nhật
Hiền lương phảng phất vị bình dân

Thiếp yêu bánh mật hơi sần sùi
Bởi sóng thăng trầm dập phủ mui
Thuyền ngược dòng trôi, đời vất vả
Khó khăn tần tảo héo niềm vui

Thiếp yêu quả đỏ nhịp nhàng kia
Dẫu trái ngang duyên, rớt mé đìa
Cỏ nội thập thò buông cợt nhả
Nhưng lòng thiết thạch há sờn hia

Thiếp yêu chất phác đơn thuần nầy
Gần gũi chơn tình đối xử đây
Làng dưới xóm trên ai túng thiếu
Mở hầu bao giúp, chẳng phiền vây…

Yêu thế mà sao nỡ đoạn trường
Nghịch thời lỗi cảnh xót uyên ương
Để hồn hai mảnh chìm da diết
Vầng khuyết nhoà sương, nhạt ánh hường.

April 25, 2019
Tam Muội