Khảy Điệp Sầu Bi

Tình chẳng vẹn treo dòng dang dở
Tách ngăn bờ nức nở canh thâu
Tưởng như thắm đượm cau trầu
Phượng Loan chắp cánh đỉnh đầu du sơn

Chàng cứ mãi giận hờn bóng gió
Trách lầm chi đã rỏ chân thành
Sáng soi trăng dạ long lanh
Lá vàng thu mộng, én cành chung đôi

Tận góc bể từng hồi ray rứt
Nỗi oan cừu khiến đứt nợ duyên
Giấc mơ hạnh ngộ phỉ nguyền
Nào hay nghịch cảnh truân chuyên lỡ làng

Bước giã biệt hoang mang trống trải
Lối xưa giờ xa ngái còn chi
Vi vu giá buốt lụy vì
Đếm hàng tuyết phủ sầu bi cõi lòng

Đàn lỗi nhịp phụ vong ai khảy
Khúc đoạn đoài cuộn chảy biển khơi
Cô liêu chất ngất rã rời
Trường giang dậy sóng chuỗi đời thê lương

Rơi nghiệt ngã dáng hường da diết
Tâm tư nầy hư thiệt giả chân
Đành chôn dưới đáy mộ phần
Xót xa cay đắng khuất lần núi sông

Hiu hiu quạnh mênh mông buồn thảm
Xám lưng trời ảm đạm màn nhung
Đông ơi! Gõ cửa mịt mùng
Con tim héo hắt lạnh lùng nẻo đi.

April 5, 2019
Tam Muội