Vì Chưng Nói Với Quả Tim

Quả tim nầy thích thói tục luốc lem
Nó cứ mãi tròm trèm ngu ngơ nhãng
Lại bướng bỉnh dập dồn theo ngày tháng
Để lạc lề khệnh khạng gót cô liêu

Quả tim nầy da diết, biết bao nhiêu
Mong gần gũi sớm chiều trong cuộc sống
Được chia sẻ đắp xây lầu thơ mộng
Khoả lấp nguồn trống rỗng ngự bấy lâu

Quả tim nầy khắc trọn bóng hình sâu
Từ buổi gặp ban đầu hơi bỡ ngỡ
Nhưng thoáng chốc tiền duyên đà trót nợ
Suốt canh trường trăn trở với âm vang

Quả tim nầy vướng víu cảnh trái ngang
Nghe ray rứt lỡ làng con bến đậu
Trao thắm thiết chứa chan mừng giai ngẫu
Tái tê lòng gạo nấu đã thành cơm

Quả tim nầy đâu thể thưởng mùi thơm
Vốn ngào ngạt lúa đơm bông vàng óng
Lay phiến gió gửi niềm tin hoài vọng
Đem nắng hồng kết chõng điệu uyên ương

Quả tim nầy rưng rức chuỗi nhớ thương
Mi buồn bã quạnh giường đan thổn thức
Gom luật gãy nhạt nhoà dòng tím mực
Nguệch ngoạc vần ôm nức nở triền miên

Quả tim nầy thất thoát tuổi hồn nhiên
Chỉ còn đọng muộn phiền vây tâm khảm
Hương vô vị bên khung trời ảm đạm
Tình đắng cay mây xám phủ liên hồi

Quả tim nầy nhầy nhụa chực vỡ đôi
Thì thôi nhé! Cũng rồi rơi bể khổ
“Trăng đáy nước” sao chưa bừng tỉnh ngộ
Nài chi tìm sóng vỗ tận hải lưu?

July 14, 2023
Tam Muội