Ngẫm Nàng Xót Ta

Dường cả tháng mi tròng mắt giựt
Cảm can trường bứt rứt lo toan
Mong đừng vướng bận đa đoan
Dẫu trần gian có thập toàn điều chi

Luôn phấp phỏng để ghì trí óc
Đêm nghiêng nằm trằn trọc lung tung
Chừng đây kinh tế chập chùng
Bởi do dịch, chiến, hành hung cõi phàm

Đã đổ hết tiền hàm chung vốn
Việc đầu tư chẳng bộn là nhiêu
Uột èo tạch lạch trong niêu
Chứ đâu thuận gió phất diều thả dây

Mới nhận được tin chầy một cánh
Hoa mỹ miều đỏng đảnh thời qua
Dung nhan sắc nước đậm đà
Gặp nay thân thể ngọc ngà xác xơ

Vội vã đến…Ơ hờ! Xếp đặt
Giọng rung rung quặn thắt tơ lòng
Hồng quần sao mắc long đong
Đúng chăng ganh ghét cái dòng thuyền quyên?

Cầm tay Hạnh hàn huyên dăm chữ
Trút nghẹn ngào chiếm ngự bấy lâu
Ai đang tâm khảy bi sầu
Nỡ đành rút ván dụng cầu ngày xưa

Buồn tủi nhục rèm đưa tí tách
Khuôn trăng nầy với mạch máu kia
Hoạn thư ghen tức đoạn lìa
Tình thâm mẫu tử lạnh chia huyệt mồ

Phận ca sĩ chạy sô tỉnh lẻ
Dấn bẽ bàng làm bé doanh nhân
Vu Sơn lạc mộng bao lần
Đảo bồng thưởng ngoạn ái ân mấy chiều?

Mà phải điệu cô liêu suốt kiếp
Nhầy nhụa nầy, quả nghiệp, nào vơi
Đơn côi giữa chốn chợ đời
Phù trầm lặn lội, biển khơi sóng nhồi

Nương cửa Phật nhờ ngôi Tam Bảo
Sáng kệ kinh tìm đạo khoả khuây
Trưa nhìn nhàn nhã trắng mây
Tối tinh khôi nguyệt, dựng xây tịnh từ

Chân trĩu nặng ngần ngừ tiễn bước
Phút xa nhau xuôi ngược đôi đường
Ta về quảy gánh nhiễu nhương
Nàng nơi ẩn dật khói hương an bình.

July 19, 2023
Tam Muội