Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 89

Ngọn đuốc bỗng nhập nhèm quang cảnh
Nhọn sắt thanh loé ánh ngang đầu
Nghe chừng nhát phập chém sâu
Hồng lưu thủy vụt, vệt nâu lững lờ

Sức giảm mạnh cứng đơ dưỡng khí
Chầm chậm ngưng giọt rỉ cuối cùng
Áng hừng đông dẫn mông lung
Dụ hồn khỏi xác, quyện chung vô hình

Nàng vất vưởng rung rinh chiều gió
Dìu dặt vào suối nọ thác kia
Lệ xuy tủi phận đầm đìa
Quở thân yểu mệnh nỡ lìa âm dương

Hận tích tụ, cái phường hiểm ác
Oán phủ trùm, bệ rạc thế nhân
Oan khiên u ẩn cõi trần
Lỡ duyên giai ngẫu, định phân sao đành!

Tâm bộc phát quỷ thành quái đặng
Tà thấm nhuần phóng thẳng không trung
Cặp ngươi rực huyết bập bùng
Lửa nguyền trừng phạt kẻ hung bạo tàn

Cất tiếng rít dộng gan sôi mật
Rùng rợn làm trời đất đảo điên
Thâu ma pháp, khoảnh khắc liền
Ngược về hang động thế Thiên thị hành

Nơi lồng củi mùi tanh đẫm máu
Mặt lão buôn bàu bạu phật lòng
Ý dường chẳng muốn tử vong
Vội vàng chi để mắc tròng tội thêm…

July 12, 2023
Tam Muội