Mưa Gom Nỗi Nhớ
Lang thang xuống phố chiều nay
Dòng xe xuôi ngược, gót giày liêu xiêu
Nhiêu khê vạn sự trăm điều
Bâng khuâng thắc thỏm như diều mắc treo
Bỗng nhiên ngọn lốc thổi vèo
Lá đong đưa rụng lèo tèo ngổn ngang
Đỉnh cao xám xịt nhịp nhàng
Đẩy đùn phủ kín như đang bão bùng
Phải trời đen kịt không trung
Bởi do hờn dỗi tình chung hững hờ
Nỗi lòng cảm giác bơ vơ
Tình yêu hoài đợi mãi chờ thiên thu
Nên gom lổm ngổm mịt mù
Nước hơi tích lũy, thâm u cõi trần
Vỉa hè hối hả đôi chân
Góc xưa quán nhỏ hình nhân ngãi hình
Ầm ầm trống dội rung rinh
Mái che nhòa nhạt xập xình chênh chao
Yêu ơi! Hiện ở nơi nào
Biết chăng héo hắt nghẹn ngào trong em
Mỏng manh sương khói nhập nhèm
Ngụm cà phê đắng lấm lem khoé tròng
Bờ môi nhợt nhạt hằng mong
Gối mơ đầu ấp khuê phòng lửa hương
Giọt mưa hay giọt chán chường
Đơn côi lê bước, đèn đường vắng tanh
Loằng ngoằng lóe chớp chòng chành
Mềm vai lạnh cóng nhớ anh não nề.
November 7, 2019
Tam Muội