Lấp Mộ Tình Sầu
Bởi chẳng nợ nên thành dang dở
Lắm canh dài nức nở héo hon
Nhói đau gặm nhắm bào mòn
Tràng hoa nghiêng ngả lại còn tuyết giăng
Rơi chồng chất thêm nằng nặng cánh
Chỉ nhẹ luồng gió lạnh thổi qua
Coi như cuống rũ là đà
Rớt nằm mục rữa nát ra tro tàn
Tình cũng vậy từng đan thiết thạch
Hứa bão bùng nào cách ngăn đâu
Mà ôi buông xuống những sầu
Trớ trêu định mệnh lệch câu đá vàng
Chuỗi đằm thắm nhịp nhàng sóng vỗ
Đẩy thuyền mơ bến đỗ hằng mong
Dẫu chừ vướng nghiệp long đong
Ráng sau trọn nghĩa thoả lòng phỉ duyên
Nhưng nhặt mãi mũi xuyên tim rỉ
Khoảng thời gian dung dị vụt bay
Thay vào ngụm đắng chát cay
Bầu luôn ảm đạm tháng ngày âm u
Sương dày đặc mịt mù lối mộng
Nỗi chơi vơi trống rỗng lạc hồn
Đành tay đào mộ huyệt chôn
Cơn mê ấp ủ trường tồn ngộ sai
Từ đây sẽ đường ai nấy bước
Hầu chút gì lưu được trong tim
Cát xây lầu ái đã chìm
Niêm phong dĩ vãng, thôi tìm đến nhau.
November 17, 2019
Tam Muội