Khuyên Bạn…Cạn Dòng
Đã bao ngày ray rứt cả ruột gan
Muốn điện thoại luận bàn nhưng lại sợ
Câu thô thiển, lỡ lời, dùng cắc cớ
Khiến Bạn buồn tan vỡ mối tình thân
Dẫu biết rằng tính khí chẳng bất nhân
Có nhiều chuyện rất cần thời gian hiểu
Bởi cuộc sống hẩm phần nên túng thiếu
Chớ nặng nề chế giễu cũng không hay
Đâu mấy ai hoàn hảo cõi tạm này
Giữa hổn độn an bày do tạo hoá
Đó phè phỡn ăn chơi vui sa đoạ
Phung phí tiền, cướp đoá cẩm hồng nhung
Đây nhớp nhơ, gom góp chút sức cùng
Thêm manh áo, tấm mùng, vài thang thuốc
Lon gạo nhỏ đến từng nhà quyến thuộc
Chỉ chính người trong cuộc cặn kẽ thôi
Mình đứng ngoài châm biếm họ đãi bôi
Mua hào nhoáng tự mồi chài ngọn lửa
Bán trơ trẽn lẳng lơ nhành cây tựa
Rồi miệt khinh là đứa mất nết thì
Đời vạn màu muôn vẻ lắm một khi
Chưa nếm trải những gì đừng vội vã
Làm kết án bỉu dè lăng nhục mạ
Đường còn dài sỏi đá hẵng đằng kia
Đêm sắp tàn thao thức dưới đèn tia
Mượn trang giấy hầu lia đi niềm nỗi
Buông thả nhé! Cực đoan và tuyệt đối
Hãy hòa đồng hợp trỗi khúc từ tâm.
December 18, 2019
Tam Muội