Đêm Lùa Về
Đêm lùa về cõi dạ bỗng chênh chao
Ngoài ô cửa rì rào bông tuyết trắng
Niềm da diết đang dâng trào trĩu nặng
Se sắt lòng đằng đẵng mấy đông qua
Đêm lùa về bóng nguyệt dỗi ngâm nga
Hờn phiến gió la cà nơi đâu đó
Để man mác chan sầu đôi mắt đỏ
Mòn mỏi chờ vò võ luống ưu tư
Đêm lùa về nhánh cỏ cũng làm nư
Giận tiếng dế ậm ừ cho xong chuyện
Nào có phải nỉ non lời quyến luyến
Như đã từng thề nguyện dưới hoàng hôn
Đêm lùa về giá buốt phủ càn khôn
Trời phương ấy bồn chồn không anh nhỉ
Đang trầm lặng bên thư phòng suy nghĩ
Hay quạnh thềm phung phí khói thuốc bay?
Đêm lùa về thao thức chuỗi lắt lay
Đàn khảy điệu đoạ đày vì ngang trái
Đò cố lướt vượt bao vùng chướng ngại
Nhưng bão giông lạc mái rớt đoạn đoài
Đêm lùa về nỗi nhớ chẳng nguôi ngoai
Kia ánh mắt u hoài nen nén lệ
Bồng bềnh điểm phong sương từng ngạo nghễ
Nếm trải đời dâu bể đố hề chi
Đêm lùa về thả bút vụng vần thi
Hầu gửi gắm những gì đương chới với
Yêu dấu hỡi! Em luôn hằng mong đợi
Đợi chúng mình nối sợi phỉ nguyền duyên.
January 2, 2020
Tam Muội