Trái Tim Thổn Thức
Hôm kia sinh nhật nhỏ Thu Hồng
Cả đám sinh viên trường phổ thông
Hội hộp vui đùa ngồi tán dóc
Kể thời nhí nhảnh tuổi lông nhông
Chợt Thủy vô tư nhắc đến Chàng
Giọng đều lảnh lót nhịp tràng giang
Mới hay Ấy vẫn còn đơn độc
Bận rộn bôn ba…nên chẳng màng
Chực đâu khoé mắt cay dường cay
Có phải ngày xưa…nên thế này?
Thoáng đó thời gian đà ngót những
Mười năm bốn tháng vụt vùn bay
Nghèn nghẹn tơ lòng vương vấn vương
Mặt sông phẳng lặng bỗng triều cường
Sóng ngầm cuồn cuộn theo từng sớ
Thịt xát kim châm, quặn máu hường
Ngỡ rằng…sánh bước với người ta
Họ đẹp sang giàu lại nết na
Nào bướng bỉnh ngang, toàn cộc lốc
Bỉu dè, phẩn nộ, thuở kêu ca
Chuỗi mộng thần tiên vỡ xoáy lòng
Nghe chừng lồng lộng ngọn đông phong
Bởi ghen nông nổi mà hai đứa
Cuối dãy đầu nguồn, giạt ước mong
Miên man suy nghĩ liệu làm sao
Điện thoại tâm tình bạn cố giao
Cho trái tim khờ thôi thắc thỏm
Chăng là phớt tỉnh…mặc trời cao?
February 17, 2020
Tam Muội