Anh Phụ Em Rồi

Bước lang thang trên phố vắng chiều nay
Hạt bụi nhỏ gợi cay nơi khoé mắt
Cơn gió rũ cõi lòng thêm se sắt
Nắng phai dần hiu hắt mảnh hồn côi

Đây công viên khi trước sánh chung đôi
Xanh thảm cỏ mình ngồi nhìn trăng sáng
Kia phiến đá chơ vơ không biến dạng
Nhưng nỗi niềm lảng vảng đáy tim em

Phố lên đèn bầu đã phủ nhá nhem
Vẫn cô độc bên thềm đời canh cánh
Giọt tí tách nhễu vai gầy buốt lạnh
Khói lam mờ lòng chạnh thấy xót xa

Anh đi rồi cảnh tẻ nhạt lệ nhoà
Ngày nắng gắt nụ hoa sầu hoang hải
Đêm hướng vọng với đơn hồn trống trải
Trăng khuyết tròn ngóng mãi vẫn biệt tăm

Thấm thoát đà ly biệt trọn bốn năm
Đời đắng đỏi thăng trầm riêng gánh chịu
Hoài quạnh quẽ cô phòng em thất thểu
Cánh thư tình chẳng hiểu tại sao không?

Sóng giữa dòng thuyền lạc vực long đong
Lời ước thệ tơ hồng luôn khắc giữ
Xa nhau chỉ là thời gian thách thử
Dặn dò đừng nặng chữ nợ tình vương

Tiếng thạch sùng réo rắt vọng tứ phương
Phong cảnh cũ hồn thương đâu chẳng thấy
Nỗi khắc khoải như mủi tên xuyên trái
Sợi tơ đồng đang khảy khúc lao đao

Đã tạnh mưa mây dạt ửng ánh hào
Như thủ thỉ chênh chao tình tan vỡ
Thôi mơ mộng hão huyền duyên dang dở
Vì người xưa không nhớ chốn quay về

Không còn yêu nỡ để dạ tái tê
Đường vạn nẻo lê thê chân chậm bước
Sao đành đoạn đem tình em đánh cược
Đoá tiểu quỳnh hương được khoảng bao lâu!

July 27, 2018
Tam Muội