Vấn Nguyệt Lão
Hỡi Nguyệt Lão! Thiếp làm chi nên tội
Hay tạo điều trót lỗi với nông sâu
Mà lao đao đằng đẵng suối đục ngầu
Khiến hoa cỏ cũng rầu treo năm tháng?
Hỡi Nguyệt Lão! Thiếp làm chi bổn mạng
Vốn hồng nhan lại giáng bản tử hình
Lá liễu ngài, ngọc biếc sáng lung linh
Bờ môi thắm, quả tình đang chớm mọng?
Hỡi Nguyệt Lão! Thiếp làm chi mỏi ngóng
Đợi từng giờ kết võng trọn nợ duyên
Khi trên cành chẳng bóng nhạn, én, quyên
Thì cắc cớ, phỉ nguyền hà tất đặng?
Hỡi Nguyệt Lão! Thiếp làm chi ngậm đắng
Luôn là người lẳng lặng đứng về sau
Buộc chỉ tơ, thêu đỏ tấm tranh màu
Chừ loang lổ ướt nhàu sơn thuỷ hoạ?
Hỡi Nguyệt Lão! Thiếp làm chi khuây khoả
Bởi dương trần không thoả mãn tào khang
Lệch yến oanh, hẩm phận đến ngỡ ngàng
Để nghe sóng trường giang cuồn cuộn vỗ?
Hỡi Nguyệt Lão! Thiếp làm chi nạn khổ
Nhìn gái trai bách bộ bước song hành
Ngắm thân mình trơ trọi quấn chiếu manh
Đêm trở giấc đếm gành sương lay lắt?…
Ôi cảm thán! Truân chuyên đà trói chặt
Những hồn đơn se sắt đã bao ngày
Có thể nào hoán đổi chút mật say
Cho mộng thấy đời này còn hương vị!
March 19, 2020
Tam Muội