Ngõ Về Xa Xăm
Viện dưỡng lão nhuốm gam màu tang tóc
Ông bạn hiền mới chọc ghẹo hôm nao
Ngõ âm dương, bỗng lẳng lặng bước vào
Để rưng lệ nghẹn ngào trong lạc lõng
Từng vạt nắng buông dần rồi khuất bóng
Cụ đăm đăm hướng vọng chốn quê nhà
Hơn nửa đời vất vả tận phương xa
Vì manh áo thân gà hoài bươn chải
Thước phim ký ức, như đang chậm lại
Ngược trở miền Quảng Ngãi của năm xưa
Lá chắn phên, trên ruộng lúa cày bừa
Mái lộp bộp, đội mưa mùa giông bão
Tuy lắm bữa luộc khoai trừ cơm cháo
Nhưng nghĩa tình giao hảo đậm mến thương
Kia triền đê, chân sáo nhịp đến trường
Nọ tối lửa, nhịn nhường nhau dầu thắp
Buồn quá đỗi! Bấy niên dài chẳng gặp
Chừ mất còn…hay khắp quận mưu sinh
Nỗi diết da ngày tháng cảnh thanh bình
Cùng ngắm nguyệt lung linh vòm yên tĩnh
Nay viễn xứ sống nơi phồn hoa thịnh
Mà tấc lòng há tịnh giữa dòng trôi
Tuổi ấu thơ mãi quyến luyến dập nhồi
Cho quả héo lở bồi dâng sầu nhớ
Đoạn đường cuối trước khi vòng thoát nợ
Muốn lần về nức nở cạnh chái hiên
Bụi thời gian lấm tấm những muộn phiền
Ôi mộng ước! Gắn liền cơn sóng vỗ.
April 25, 2020
Tam Muội